Quê hương mỗi người chỉ một- Như là chỉ một Mẹ thôi- Quê hương nếu ai không nhớ- Sẽ không lớn nổi thành người

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

VUA HÙNG NỔI GIẬN





   ( Nhân ngày Giỗ Tổ Hùng Vương, xin đăng lại bài viết cũ)

Là một Lễ trọng, tự nhủ không được phép sai sót nên sau gần một tuần “ ăn lễ hội, ngủ lễ hội “ hắn như người kiệt sức. Lễ hội tan, quá mệt mỏi hắn đi nằm sớm, đặt mình xuống hắn đã chìm vào giấc ngủ.

Hắn thấy mình như đang trôi, trôi bồng bềnh….Hắn đang đứng trước lư hương, chờ cho tất cả các nén hương bắt lửa, cẩn thận vẩy cho bó hương tắt hẳn rồi mới cắm. Đứng đằng sau hắn rất nhiều người, trên tay mỗi người một nén chờ đến lượt.
Chắp hai tay kính cẩn hắn khấn : Việt nam quốc , PT Tỉnh … Hôm nay ngày 12 tháng 3 năm Mậu Tí …Còn chưa khấn hết bài khấn được thuộc hạ viết sẵn bỗng hắn thấy đám khói hương như đan quện vào nhau ,từ từ bay lên, tỏa ra rồi lại chụm lại.
Hắn nhìn thấy như có ai đó trong đám hương thơm hiện ra, lớn dần cho đến khi hiện nguyên hình hài một con người bọc bởi vầng sáng ngũ sắc nhưng không hề dữ dội.
Hai chân hắn như nhũn ra, hắn phục xuống, đầu rạp xuống đất còn hai tay vái lia lịa, miệng ú ớ. Bà xã hắn ngồi phòng ngoài nghe rõ thấy tiếng kêu hoảng loạn, biết chồng mộng mị, nhẹ nhàng mở cửa vào gỡ hai tay hắn đang đan vào nhau, rồi lại nhẹ nhàng đi ra và khép cửa lại.

Hắn như lấy lại được bình tĩnh, nhưng vẫn giữ nguyên tư thế phủ phục chỉ dám ngước mặt để nhìn rõ người hiển linh trong khói hương.Người này quấn trên đầu chiếc khăn thô có gài một cái lông chim.Tay cầm một chiếc dáo dài, đầu mũi giáo buộc một dải khăn màu đỏ. Quần áo rất sơ sài để lộ ra nguyên khối cơ săn chắc nhuốm màu núi rừng sương gió, chân đi đôi dép cỏ .

Hắn nghe rõ ràng có tiếng người nói như từ trên cao vọng xuống :
- Nhà ngươi biết ta là ai rồi chứ ?
Hai tay hắn lại vái lia lịa mồm lắp bắp dạ, dạ .
- Nhà ngươi bình thân .
Hắn từ từ ngồi dậy, vẫn không dám ngẩng đầu lên , hai mắt nhằm nơi mười đầu ngón tay chắp lại.
- Nhà ngươi không có lỗi, ngươi đã làm tốt phận sự của mình rồi .
- Dạ, dạ
- Cho ta hỏi đây.
- Dạ
- Từ ngày giỗ ta năm ngoái đến nay đất nước ta trao cho thầy trò nhà ngươi quản lý đã xẩy ra những chuyện long trời lở đất gì, ngươi biết không ?- Dạ , dạ …
- Trong sớ trình ta, thấy ngành nào cũng có đến tận 10 sự kiện nổi bật đáng được khen, không cần nói lại. Ta cần biết tại sao dân chúng lại kêu ca nhiều đến thế? Nhà ngươi đừng sợ. Không cần phải trình tự, biết cái gì thì thưa cái đó.
Hắn ú ớ vòng vo tam quốc, giống như các Dân biểu trả lời trong họp quốc hội.
Bỗng hắn giật mình bởi tiến quát như sấm bên tai.
- Thôi ! không nói ba lăng nhăng nữa , nghe ta hỏi đây ?
Hắn co rúm người lại.
- Trượt giá gì mà lên tới cả chục phần trăm trong ba tháng, vậy chỉ tiêu đề ra cho năm nay liệu có thực hiện được không?
- Dạ. Đấy là tính chung thôi, chứ tính riêng ra, ba cái thứ gạo, thịt, cá,dưa hành tăng đến ba, bốn chục phần trăm đấy ạ. Cũng tại nông dân, công nhân thu nhập thấp mới kêu dài dài chứ lương công chức cũng được tăng chút chút ạ.
- Cải cách cái gì mà lũ trẻ bỏ học nhiều vậy? Cái lộ trình phổ cập PTTH đang ở giai đoạn nào rồi ?
- Dạ cái này thì, thì ..
- Thì sao ?
- Vẫn cãi nhau khỏe lắm ạ. Quy trình ngược ạ
- Ngược, là ngược thế nào ?
- Thì thi tốt nghiệp và thi đại học đang tính bỏ một thứ
- Bỏ thứ nào ?
- Bỏ thi đại học .
- Làm ăn gì mà ngu thế hả giời? Phổ cập khác với học Đại học chứ? Tăng cường chất lượng giáo dục phổ thông lên . Cho HS nó tốt nghiệp để học nghề, học trung cấp. Bắt bọn trẻ nó học ít thôi . Học cơ bản, học để nhớ, để làm chứ không phải học để thi nghe chưa ?
- Vâng ! Bề tôi biết tội rồi .
- Ta nghe đầu tư cho giao thông lớn lắm, nhất là đầu tư cho giao thông đô thị ? Mà sao chưa mưa thì ngập, nắng thì bụi, chỗ nào cũng tắc đường là thế nào nhỉ ?
- Dạ. Chung quy là tại quy hoạch đấy ạ .
- Nhà ngươi có đọc binh pháp Tôn Tử chưa ?
- Dạ, thưa . 36 kế phải không ?
- Nhà ngươi có biết kế “ Phủ để trừu tân “ không ?
- Dạ. Thưa không ?
- Thế nhà ngươi biết kế gì ?
- Tẩu vi là thượng sách thôi ạ .
- Ta hiểu rồi ! Chuồn cho lẹ, và không chịu trách nhiệm ? Vậy thì ( Thở dài ) còn tắc, còn ngập, còn bụi và còn tai nạn nữa.
- Ta hỏi ngươi vậy sau khi đội mũ bảo hiểm có giảm tai nạn giao thông không đấy ?

- Có chứ ạ, giảm nhiều lắm, Thánh thượng không biết đấy thôi, trước đây trên VTV công bố số vụ TNGT hàng ngày, lắm vụ, lắm người chết lắm nhưng nay chẳng có vụ nào, chẳng có ai chết mà đưa tin nữa .
- Thôi được ! Thế mấy vụ thổ tả dẹp xong hết chưa ? Khổ thần dân của ta quá .
- Thưa, tập trung ghê lắm, Bộ trưởng còn xuống tận nhà dân, vào tận bệnh viện thăm dân ốm, chỉ đạo lung tung xòe lên ấy chứ đâu dám coi thường .
- Năm ngoái nói mắm tôm là nguồn lây nhiễm vậy sử lý thế nào rồi ? Xưa ta cũng thích món mắm tôm bún đậu, mắm tôm thịt chó lắm .
- Dạ. Mắm tôm cũng được minh oan rồi ạ, tại họ pha chế tầm bậy nên mới có vi khuẩn … Còn bây giờ thì tại lá mơ, rau ngổ đấy ạ.
- Thể thao bóng đá sao lẹt đẹt vậy ?
- Tại bệnh “ Sao “ đấy ạ .
- Vương tinh, La Hầu, hay Kế Đô ?
- Dạ không phải sao trên trời đâu ạ . Sao hạ giới là sao khác người, sao dở hơi . Hút hít, tiêm chích và chơi cave ạ.

Lại có tiếng thở dài thườn thượt.
- Sao bây giờ bọn trẻ nó dậy thì quá sớm vậy ?
-Dạ. Cũng mừng và cũng lo lắm ạ . Mừng vì “ Con Rồng cháu Tiên được lưu truyền vạn đại “ Nhưng lo là bọn trẻ nó học trong NET, còn người lớn thì lại cứ bị “ Tế nhị “ ám ảnh nên bọn trẻ nó càng tò mò và chẳng ai định hướng cho chúng mới dở hơi ạ
- Chuyện “ Hàng xóm láng giềng “ Sao thi thoảng lại ồn ào lên, mà kiểu gì lại cứ nhẫn nhịn hoài thế ? Ta nhắc lại là “ Mềm nắn, rắn buông “ mới là chính sách thông thái . Mấy nghìn năm ta có bài học rồi .

Hắn dường như sắp kiệt sức, những tiếng thở dài còn nặng nề, đau đớn hơn những cái tát .Trong quầng khói hương chưa tan một nhân ảnh lúc thì mỉm cười, lúc thì giận dữ, lúc thở dài và hình như cũng mệt mỏi phải nghe, phải giải thích.
- Ta hỏi ngươi câu cuối cùng .
Hắn mừng như bắt được của vì sắp được giải thoát.
- Lễ vật mang thắp hương ta có ly cà phê Ghinet thế giới, Bánh chưng, bánh dầy nặng cả tấn sao không thấy mang lên ban chính ?
- Dạ. Vì nó to quá, to như tấm lòng thành của họ nên chỉ có thể “ Quàn “ tại khu trung tâm để thần dân chiêm ngưỡng thôi ạ .
- Vậy bọn nó lợi dụng ta làm Marketing cho chúng phải không ?
- Không đâu ạ ! Họ thành tâm thực ạ .
- Ta nghe nói bánh thì bị thiu, còn bị độn sốp, độn cái gì gì trong đó nữa là có thật không ?
- Dạ, phải thế nhưng cũng không phải thế. Số là để bánh nó khỏi sệ người ta làm khung cho bánh, còn nó thiu thì là tại thời tiết, cũng như rau sạch là phải có sâu, bánh sạch là phải thiu mới đúng ạ
- Ta hiểu bản chất của trò buôn thần bán thánh này rồi, vụ bánh chưng Ước Lễ chưa đủ làm bài học cảnh tỉnh mà lại còn học theo trò vớ vẩn.
- Ta dặn ngươi ba điều đây :
- Thần dân của ta giao cho các ngươi chăm . Hãy nhớ Dân là gốc. Làm gì thì làm hãy vì dân thực sự
- Ta không còn là người trần tục. Với ta chỉ cần có lòng thành, nén hương bát nước thành tâm nhớ ngày giỗ lên thắp nén nhang là ta mãn nguyện . Nhìn nét mặt thần dân, nghe lời khẩn cầu của dân ta tự biết dân thiếu gì, cần gì không cần phải tấu, phải sớ
Cuối cùng - Ta cảnh cáo, nếu không vì lòng thành đừng kẻ nào vác mặt đến đây nữa và những kẻ lợi dụng ta dù là làm chính trị, kinh tế cũng không mong được kết cục tốt đẹp.

Ánh chớp nhòa, rồi một tiếng sét xóa tan không gian yên tĩnh thanh tịnh chốn linh thiêng. Hắn nhìn lên khói hương tan ra, vầng hào quang bay bay lên, trước khi ra khỏi đỉnh đền hắn nghe rõ :
- Ta đi đây

Tỉnh rồi mà hắn như kẻ mộng du, chân tay quà quạng tìm cái công tắc đèn vốn gần 20 năm rồi vẫn ở nguyên chỗ cũ.
Hắn ngồi vào bàn.
Hắn viết… ĐƠN TỪ QUAN

13 tháng 3 năm Mu Tí
Đỗ Đăng B

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét