Quê hương mỗi người chỉ một- Như là chỉ một Mẹ thôi- Quê hương nếu ai không nhớ- Sẽ không lớn nổi thành người

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

LỄ PHẬT ĐẦU NĂM

Ảnh từ NET


Đã là đệ tử Phật, thì việc niệm Phật, lễ Phật là việc thật tự nhiên mà không kể ngày hay đêm mới niệm Phật, lạy Phật. Nó tự nhiên như cỏ cây hoa lá, vạn vật phơi mình dưới ánh nắng mặt trời. Như hít thở không khí để được lớn, được trưởng thành, được hiện hữu trên mặt đất.
Ngày Xuân cho ta thật nhiều cảm giác, ý nghĩ, tư tưởng: Thường ngày đầu năm mới, ta cầu chúc cho bản thân, gia đình, bạn bè đều được nhiều sức khỏe. Cầu chúc cho nhau làm ăn phát tài, hanh thông, thịnh vượng, cầu chi đều được nấy. Trong chúng ta rất nhiều người chọn cho mình giờ tốt xuất hành, lên chùa hái lộc đầu năm, tặng cho nhau từng bao lì xì đỏ, ngụ ý cho nhau những điều vui tươi, may mắn trong ngày xuân. Hiển hiện những ngày đầu năm mới - đó là những ngày dành cho gia đình, huyết thống, lễ giỗ tổ tiên, ông bà, cha mẹ, làng nước, xóm giềng...

Như vậy, nói đến ý nghĩa ngày Xuân đã cho chúng ta một triết lý sống của chùa đình, miếu mạo; của làng nước thân thương quanh lũy tre xanh, quanh khu xóm nhỏ hay tự gói gọn trong mỗi tâm hồn của quê hương.

Ngày đầu Xuân ta thắp nén hương lên bàn thờ Phật, bàn thờ Tổ tiên để ấm lại lòng mình là nếp sống văn hóa mà bất kể nơi đâu, người Phật tử Việt Nam luôn nhớ về đầu làng có cây đa, giữa làng có ngôi đình, bao bọc ngôi làng có lũy tre xanh, có dòng sông nhỏ gợi tình, thắm đượm quê hương và một ngôi chùa được xây dựng trong tâm, hay ngôi chùa đó luôn hiện có một cách vững chắc, trang nghiêm, thi gan cùng tuế nguyệt, dạn dày với gió sương, nhưng không mòn mỏi, phai màu theo năm tháng.
 
Mỗi lần ngày Xuân về, người Phật tử chúng ta mang hương, mang hoa lên chùa lễ Phật, để chúng ta hiểu được phần nào về sự thị hiện của đức Phật đang ở trong ta, đang ở quanh ta, giữa cuộc đời này,
Ngày Xuân, đầu năm mới, Chúng ta đi chùa lễ Phật chính là tự đánh thức lòng mình suốt 365 ngày sắp tới làm các hạnh lành, bằng tâm nguyện đại bi mà thi thiết sự lợi ích, tình yêu thương đến mọi loài.
Khách thập phương rảo bước quanh sân chùa, ngắm nhìn cảnh vật, vào chùa ngước nhìn Phật điện, tự dưng thấy lòng trầm xuống, như vơi đi những gì của năm cũ. Sụp lạy dưới đài sen mà thấy Phật mỉm cười.
Tiếng chuông chùa trầm ấm, rót vào lòng ta sự bình an cho đến khi  ra về mà lòng còn văng vẳng tiếng chuông ngân âm bất tận  in đậm vào lòng như nụ sen chẳng dính mùi bùn. Trong sạch, thơm tho, một tâm hồn tinh khiết.
Biên soạn từ bài viết của Hòa Thượng Thích Nguyên Siêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét